Monday, January 5, 2009

Khi Calisto luyện đá thành vàng

1. Bây giờ, đã qua trận chung kết thắng lợi một tuần, dù mọi cảm xúc thăng hoa đã từ từ lắng xuống, nhiều người trong chúng ta chắc vẫn chưa hết ngẩn ngơ về cú lật đổ ngoạn mục của đội tuyển Việt Nam ở cúp bóng đá Đông Nam Á vừa rồi. Không chỉ người Thái, người Sing và giới quan sát quốc tế bất ngờ, mà ngay cả chúng ta - những người hâm mộ Việt Nam - có lẽ cũng phải mất thêm một thời gian nữa để làm quen với “ngôi vua” của mình.


Đơn giản vì trước khi AFF Suzuki Cup diễn ra rất ít người tin rằng chiếc cúp danh giá nhất khu vực sẽ về tay đội tuyển Việt Nam. Xét về mặt con người, trình độ của các tuyển thủ hiện nay không thể đồng đều bằng đội hình của những Huy Hoàng, Văn Quyến, Quốc Vượng, Quốc Anh, Văn Trương... ở SEA Games 22 và 23, càng không thể so sánh về chất lượng kỹ thuật với thế hệ của những Huỳnh Đức, Hồng Sơn, Đỗ Khải, Công Minh...


Nhưng các lứa cầu thủ được ví von là “thế hệ vàng thứ nhất” và “thế hệ vàng thứ hai” đó vẫn không có cách nào đem “vàng” về cho Việt Nam được (dù có những thời điểm đã gần như đặt được một tay vào chiếc cúp) thì ai mà tin thế hệ của những Dương Hồng Sơn, Tấn Tài, Phước Tứ, Minh Châu, Việt Cường, Quang Hải... vốn bị đánh giá thấp hơn nhiều, lại có thể làm được kỳ công đó. Nhiều người khẳng định rằng với mặt bằng bóng đá hiện nay ở Việt Nam, các tên tuổi tầm cỡ như Wenger, Ferguson hay Mourinho có ngồi vào chiếc ghế huấn luyện cũng không thể xoay chuyển được gì.



<

No comments: