Thursday, January 22, 2009

Bỗng dưng muốn... cười !

"Bỗng dưng muốn khóc" là tên một bộ phim tình cảm xã hội vừa được chiếu trên màn ảnh nhỏ. Tên phim nghe ngồ ngộ: phàm người ta khóc là khi bị ai đó chọc vào nỗi đau của mình chứ không thể… bỗng dưng.

Nhưng người viết mượn cái tên này để xài cho một bài viết về bóng đá. Lý do đơn giản chỉ là cảm thấy chuyện bóng đá ở xứ mình sao mà có những chuyện gần như bỗng dưng… muốn khóc quá!

Song, bài viết để mừng Xuân Kỷ Sửu mà khóc thì bạn đọc không thể chấp nhận được. Người viết xin đổi hướng "cọp dê" một chút thành… bỗng dưng muốn… cười! Hướng này nhiều khi ngon ăn hơn. Bởi "cười" là thứ bóng đá xứ mình vô cùng thiếu thốn.
 
1. QUẠU QUÁ ĐÁ KHÔNG HAY
 
Có người nói, bóng đá của ta muốn thoát ra khỏi cái vùng trũng hiện nay thì các tuyển thủ phải cười nhiều hơn là quạu. Thật vậy, trên sân cỏ, các tuyển thủ của ta rất ít cười. Tiền đạo số 1 Công Vinh, nếu bạn để ý sẽ thấy anh chàng này hầu như không cười, kể cả khi anh ta vừa sút thủng lưới đối phương. Gần đây, Công Vinh càng ít cười hơn vì anh ít ghi được bàn thắng cho đội tuyển quốc gia. Nếu Công Vinh chơi "định lý đảo" cứ bỗng dưng… muốn cười thì cứ cười cho nhiều, chắc chắn anh sẽ ghi được nhiều bàn thắng hơn!
 
Tấn Tài cũng là một anh chàng ít cười. Anh cứ làm một con thoi cần mẫn lầm lì lên công về thủ. Sau các đường banh anh lừa qua hậu vệ đối phương ngọt xớt rồi tạt vào, nụ cười trên môi anh càng… bặt vô âm tín!



<

No comments: