Họ là những người dân ở khắp nơi đổ về. Có người mới đến, có người đã có thâm niên “công dân lò gạch” hàng chục năm trời. Quanh năm họ sống chung với khói than bụi bẩn và với họ, một tương lai tương sáng còn là một điều gì đó thật xa vời…
Cơ cực đời làm gạch
Phường Long Bình nằm trên địa bàn quận 9 (TPHCM) được xem là nơi tập trung nhiều lò gạch nhất của thành phố. Nơi đây có đến cả trăm lò gạch - nằm san sát nhau hai bên đường Nguyễn Xiển - đang ngày đêm xả những cột khói ngột ngạt, hầm hập. Ấy vậy mà trong cái nóng hầm hập ấy, hàng chục con người vẫn miệt mài mưu sinh bên những lò gạch. Họ vẫn mình trần chui vào trong lò để chuyển từng viên gạch vừa chín tới ra ngoài. Quẹt mồ hôi trên khuôn mặt đen vì nắng và khói lò, anh Tùng, quê An Giang cho biết: “Làm nghề nhiều năm riết rồi quen, bữa đầu tui cũng chịu không thấu nhưng bây giờ thấy bình thường”. Công việc của anh Tùng là cho gạch vào lò nung chín rồi chuyển gạch ra. Những người như anh Tùng dường như đã “chai” với nhiệt độ lúc nào cũng như muốn nướng “chín” họ cùng những viên gạch. Dưới cái nắng gắt của Sài Gòn, hàng trăm con người ở các lò gạch vẫn lầm lũi, khó nhọc với từng viên gạch. Một người phụ nữ trùm kín mặt than thở: “Làm gạch thời tiết nào cũng cực. Nắng thì cực theo nắng, mưa cực theo mưa”.
<
Monday, November 17, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment